TRƯỜNG XƯA YÊU DẤU
Một chiều trở lại mái trường xưa
Trời chợt mưa, thấm ướt đầm nỗi nhớ
Bao kỷ niệm thủa ban đầu bỡ ngỡ
Chợt ùa về theo hơi thở thời gian...
Ngay lúc này với bộn bề kỷ niệm
Xếp thế nào để không lỗi thời gian
Thầy cô ơi!...sao mà yêu đến vậy?
Học trò ơi!... sao mà nhớ thiết tha?
Luôn khắc ghi...cái ngày đầu tiên ấy
Về với trường trong khôn xiết bâng khuâng
Đồng nghiệp, học trò hân hoan bàn tay đón
Cánh cổng mở toang cho hạnh phúc theo về
Thấy nhớ lắm... giờ chào cờ dưới nắng
Thầy cùng trò hòa nhịp Tiến quân ca
Muôn ánh mắt đều nhìn về một hướng
Nguyện đồng lòng xây dựng mái nhà chung
Những tiết học say xưa lời Thầy giảng
Trò thấy mình ngày một trưởng thành hơn
Rồi những giờ ra chơi đầy nghịch ngợm
Thầy mắng trò, sau lại thấy thương hơn
Chẳng thể quên những Lễ tri ân ấy
Lệ thầy trò, dài ngắn những luyến lưu
Thầy tiễn trò...trong niềm yêu khôn xiết
Trò cúi chào...sau lời hứa quyết tâm
Và còn nữa chẳng thể nào kể xiết...
Viết bao nhiêu cũng chẳng hết nhớ nhung
Chia tay rồi mà lòng không tạm biệt
Hẹn ngày về thăm lại những dấu yêu!
Thân gửi các thế hệ thầy cô và học trò trường THPT PHAN ĐÌNH GIÓT.
Chúc thầy cô và các học trò luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và thành công.
Yêu thương trân trọng khắc ghi!
Tác giả: Trương Hữu Nghị
Cựu Giáo viên của nhà trường